Suy thoái của Trung Quốc bắt đầu thực sự thể hiện sức mạnh.
Suy thoái không phải là biến động dữ liệu ngắn hạn, Nó được gọi là “ung thư kinh tế”, nhất định có một quá trình xấu đi từ tiềm ẩn đến mất kiểm soát. Tháng 11 năm 2025, Lợi nhuận của các doanh nghiệp công nghiệp quy mô lớn giảm 13.1% so với cùng kỳ, Tạo ra mức giảm lớn nhất trong một năm, Gần như xóa sạch tất cả tăng trưởng trong năm. Điều này không phải là “điều chỉnh”, Đây là tín hiệu sụp đổ của lợi nhuận.
I. Tại sao suy thoái được gọi là “quỹ đạo tử thần”? Vì nó không phải là một cú sốc nhất thời, mà là một chuỗi không thể tự cứu: Giá cả giảm → Người tiêu dùng hoãn tiêu dùng → Lợi nhuận doanh nghiệp giảm → Sa thải, giảm lương, cắt giảm đầu tư → Nhu cầu tiếp tục co lại → Giá cả tiếp tục giảm Một khi vòng lặp hình thành, Kinh tế sẽ không “từ từ phục hồi”, Mà là nghẹt thở mãn tính. Các doanh nghiệp phá sản, áp lực nợ tăng cao, kỳ vọng tiêu cực, Toàn xã hội rơi vào trạng thái— Tiền có, nhưng không dám tiêu; Dự án có, nhưng không ai làm; Tương lai có, nhưng không ai tin. Đây mới là phần đáng sợ nhất của suy thoái.
II. Nhưng còn nguy hiểm hơn cả suy thoái kinh tế, đó là suy thoái dân số Nếu nói suy thoái là ung thư, Thì suy thoái dân số chính là suy kiệt các cơ quan nội tạng. Bất kỳ nền kinh tế nào, về bản chất đều là một **“cấu trúc Ponzi”**. Thị trường chứng khoán, thị trường trái phiếu, bất động sản, quỹ hưu trí, hệ thống y tế, Tất cả đều dựa trên một tiền đề:
Phía sau phải liên tục có người mới tham gia.
Và vấn đề của Trung Quốc là— Những “người phía sau” này đang biến mất.
III. Trong 20 năm qua, Trung Quốc xây dựng theo quy mô “2 tỷ người” Điều này không phải là phóng đại. Trong hơn hai thập kỷ qua:
Nhà ở, xây cho 2 tỷ người sinh sống
Đường cao tốc, tàu điện ngầm, sân bay, đường bộ, nhà máy điện Xây dựng dựa trên cường độ sử dụng của 2 tỷ người
Trường học, nhà trẻ, bệnh viện Phân bổ theo sự mở rộng liên tục của dân số
Hệ thống này, bản thân không có vấn đề, Miễn là dân số tiếp tục tăng trưởng. Nhưng thực tế là— Dân số bắt đầu co lại, và đó là sự co lại mang tính cấu trúc, không thể đảo ngược.
IV. Sau suy thoái dân số, không phải chỉ một ngành bị sụp đổ Mà là toàn bộ hệ thống sổ sách. Không đủ người:
Ai mua nhà?
Ai tiêu dùng?
Ai nộp thuế?
Ai đóng bảo hiểm xã hội, nuôi dưỡng dân số nghỉ hưu?
Ai duy trì các tài sản tồn kho khổng lồ này?
Khi dân số giảm, Kinh tế không phải là “tăng trưởng chậm”, Mà là dòng tiền nền tảng bị đứt quãng. Kết quả cuối cùng không phải là một ngành gặp vấn đề, mà là:
Tài chính địa phương gặp khó khăn
Hệ thống an sinh xã hội chịu áp lực
Hệ thống y tế mất cân đối
Nợ dài hạn không bền vững
V. Kết luận chỉ có một câu Suy thoái không đáng sợ, suy thoái dân số + suy thoái mới là quỹ đạo tử thần thực sự. Đây không phải là đánh giá cảm xúc, Đây là vấn đề toán học. Kinh tế có thể dựa vào kích thích để kéo dài một thời gian, Nhưng khi cấu trúc dân số đảo chiều, Tất cả các “kéo dài” đều trở thành trì hoãn. Vấn đề thực sự không phải là: “Liệu còn có thể tăng trưởng không?” Mà là: Chúng ta còn có thể dựa vào gì để tăng trưởng? Ai còn đủ sức để duy trì hệ thống này? Vấn đề này, mới chỉ bắt đầu được đưa ra bàn luận.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Suy thoái của Trung Quốc bắt đầu thực sự thể hiện sức mạnh.
Suy thoái không phải là biến động dữ liệu ngắn hạn,
Nó được gọi là “ung thư kinh tế”, nhất định có một quá trình xấu đi từ tiềm ẩn đến mất kiểm soát.
Tháng 11 năm 2025,
Lợi nhuận của các doanh nghiệp công nghiệp quy mô lớn giảm 13.1% so với cùng kỳ,
Tạo ra mức giảm lớn nhất trong một năm,
Gần như xóa sạch tất cả tăng trưởng trong năm.
Điều này không phải là “điều chỉnh”,
Đây là tín hiệu sụp đổ của lợi nhuận.
I. Tại sao suy thoái được gọi là “quỹ đạo tử thần”?
Vì nó không phải là một cú sốc nhất thời, mà là một chuỗi không thể tự cứu:
Giá cả giảm
→ Người tiêu dùng hoãn tiêu dùng
→ Lợi nhuận doanh nghiệp giảm
→ Sa thải, giảm lương, cắt giảm đầu tư
→ Nhu cầu tiếp tục co lại
→ Giá cả tiếp tục giảm
Một khi vòng lặp hình thành,
Kinh tế sẽ không “từ từ phục hồi”,
Mà là nghẹt thở mãn tính.
Các doanh nghiệp phá sản, áp lực nợ tăng cao, kỳ vọng tiêu cực,
Toàn xã hội rơi vào trạng thái—
Tiền có, nhưng không dám tiêu;
Dự án có, nhưng không ai làm;
Tương lai có, nhưng không ai tin.
Đây mới là phần đáng sợ nhất của suy thoái.
II. Nhưng còn nguy hiểm hơn cả suy thoái kinh tế, đó là suy thoái dân số
Nếu nói suy thoái là ung thư,
Thì suy thoái dân số chính là suy kiệt các cơ quan nội tạng.
Bất kỳ nền kinh tế nào, về bản chất đều là một **“cấu trúc Ponzi”**.
Thị trường chứng khoán, thị trường trái phiếu, bất động sản, quỹ hưu trí, hệ thống y tế,
Tất cả đều dựa trên một tiền đề:
Phía sau phải liên tục có người mới tham gia.
Và vấn đề của Trung Quốc là—
Những “người phía sau” này đang biến mất.
III. Trong 20 năm qua, Trung Quốc xây dựng theo quy mô “2 tỷ người”
Điều này không phải là phóng đại.
Trong hơn hai thập kỷ qua:
Nhà ở, xây cho 2 tỷ người sinh sống
Đường cao tốc, tàu điện ngầm, sân bay, đường bộ, nhà máy điện
Xây dựng dựa trên cường độ sử dụng của 2 tỷ người
Trường học, nhà trẻ, bệnh viện
Phân bổ theo sự mở rộng liên tục của dân số
Hệ thống này, bản thân không có vấn đề,
Miễn là dân số tiếp tục tăng trưởng.
Nhưng thực tế là—
Dân số bắt đầu co lại, và đó là sự co lại mang tính cấu trúc, không thể đảo ngược.
IV. Sau suy thoái dân số, không phải chỉ một ngành bị sụp đổ
Mà là toàn bộ hệ thống sổ sách.
Không đủ người:
Ai mua nhà?
Ai tiêu dùng?
Ai nộp thuế?
Ai đóng bảo hiểm xã hội, nuôi dưỡng dân số nghỉ hưu?
Ai duy trì các tài sản tồn kho khổng lồ này?
Khi dân số giảm,
Kinh tế không phải là “tăng trưởng chậm”,
Mà là dòng tiền nền tảng bị đứt quãng.
Kết quả cuối cùng không phải là một ngành gặp vấn đề, mà là:
Tài chính địa phương gặp khó khăn
Hệ thống an sinh xã hội chịu áp lực
Hệ thống y tế mất cân đối
Nợ dài hạn không bền vững
V. Kết luận chỉ có một câu
Suy thoái không đáng sợ, suy thoái dân số + suy thoái mới là quỹ đạo tử thần thực sự.
Đây không phải là đánh giá cảm xúc,
Đây là vấn đề toán học.
Kinh tế có thể dựa vào kích thích để kéo dài một thời gian,
Nhưng khi cấu trúc dân số đảo chiều,
Tất cả các “kéo dài” đều trở thành trì hoãn.
Vấn đề thực sự không phải là:
“Liệu còn có thể tăng trưởng không?”
Mà là:
Chúng ta còn có thể dựa vào gì để tăng trưởng?
Ai còn đủ sức để duy trì hệ thống này?
Vấn đề này, mới chỉ bắt đầu được đưa ra bàn luận.